Huyền thuật Việt Nam: Thuật phù thủy

Thuật phù thuỷ, có thể nói là thuật nguy hiểm nhất trong bộ ba huyền thuật của chúng ta. Nếu như y thuật thiên về chữa bệnh, lấy đức làm gốc, phong thuỷ thuật thiên về hoá giải, sắp xếp, dựa vào trí tuệ thì thuật phù thuỷ, gần như hoàn toàn dựa vào thiên phú.

Những người hành nghề phù thuỷ, khi bước vào nghề cần phải có ít nhất 2 điều sau: Một là có căn (thiên phú, hoặc do quà mà có) và thứ hai là sự đánh cược mạng sống.

Thuật phù thuỷ được chia thành một số loại cơ bản như sau: bùa ếm, khiển binh thầy đồng.

Loại đầu: Bùa ếm – thầy bùa, ngải.

Các phù thuỷ theo kiểu này đặc biệt phải là người có căn, vì có căn thì mới có thể thỉnh giáo các thế lực siêu nhiên, mới có thể nhìn được những thứ cây cỏ kỳ lạ, những loài vật chưa bao giờ thấy để luyện bùa. Những người này cũng có căn, nên mới có thể nuôi những loại nguy hiểm hơn như ngải. Ngải cần máu, máu đó phải hợp căn thì ngải mới sinh sôi, sau đó mới để cho phù thuỷ yểm lại, thu mình vào trạng thái ngủ rồi bán cho ai cần. Một số thầy bùa cao tay có thể thu phục hoàn toàn Ngải, làm cho nó hại chết người mua, rồi sau đó tự quay về tay mình… Nhẹ hơn thì có các thầy bùa ếm (các cộng đồng Tây Bắc có thể gọi họ dưới nhiều tên như thầy Lang, thầy cúng, thầy Bùa) họ làm bùa từ những loại thảo dược, từ 1 phần của người cần ếm bùa (tóc, móng tay,…) và họ có sự giúp sức của những thực thể như ma xó, oan hồn,…

Thường thì những thầy bùa họ rất ít khi làm những bùa tổn hại âm đức hoặc những bùa liên quan đến các loại âm binh, vì họ là đối tượng dễ bị phản phệ bởi bùa chú nhất. Người có căn là những người vốn mang phần âm nhiều hơn trong người họ như một vật dẫn giữa âm và dương, nên họ là đối tượng mỏng manh nhất, vì thế, họ luôn rất thận trọng.

Về một số loại bùa phổ biến thì có bùa yêu (món này là phổ biến nhất, ai cũng nghe qua), những loại bùa đơn giản như bùa ếm về công danh, sự nghiệp,…

Chỉ có loại mạnh nhất trong lĩnh vực bùa ếm là ngải. Một thứ mà giúp người nuôi đạt được mọi điều mong ước, tuy nhiên thứ phải trả là máu và mạng.

Ngải là thứ các thầy bùa nuôi, nuôi với những số ngày nhất định, nuôi bằng máu và thịt của người. Không ai biết hình dáng thực sự của “con Ngải” ra sao, chỉ biết khi được mang về nuôi thì nó nằm trong chậu cây, có thể chìm dưới lớp đất, hoặc ẩn dưới hình dạng những loài cây… Nhưng bản chất thật sự là một thực thể khát máu, chúng có thể thao túng cả người nuôi, huỷ hoại người nuôi, dù cho được ăn máu người nuôi, nhưng nếu gặp những người có oán khí nặng như chúng, chúng hoàn toàn có thể phản chủ…

Một số ngải tiêu biểu: ngải hài nhi, ngải trinh nữ, ngải bách nhật,…

Loại thứ: Thầy đồng

Những người này có hai cách đạt được khả năng, một là từ khi sinh ra đã có, hai là ăn nhờ lộc cửa thánh, được các thánh khai thông tuệ nhãn. Những người bẩm sinh họ có thể chọn hoặc trở thành thầy đồng, hành nghề như bình thường hoặc che giấu và sống bình thường. Còn những người được ăn lộc thánh, được thánh che chở và cho phép được gọi, dẫn hồn của những người đã khuất thì họ phải nghe hoàn toàn theo ý các ngài, gặp ai trước, cứu ai trước, cứu như nào, đó là một món quà nhưng cũng là một trách nhiệm.

Các thầy đồng có thể thoải mái cho vong nhập, thân xác họ giống một căn phòng trống mà ai cũng có thể vào và ra một cách thoải mái, tự do, vì thế nên họ mới có thể gọi được vong hồn lên. Chưa rõ lúc có người nhập thì hồn của chính họ đi đâu, khác với người hợp vía, khi có người nhập thì họ như mê man, bay bổng, lúc ấy là hồn bị đánh bật khỏi cơ thể, còn thầy đồng cốt thì linh hồn họ tự chủ, có thể tương tác với cả vong ngụ trong cơ thể, hoặc làm những chuyện khác.

Thầy đồng là những người tạm coi là hiền hoà nhất trong mấy nhánh của thuật phù thuỷ vì họ chỉ đơn giản là những người trung gian cho sự liên lạc giữa cõi âm và cõi dương.

Loại cuối cùng và huyền bí nhất: Thầy phù thuỷ

Phù thuỷ ở Việt Nam chỉ có một loại duy nhất và đa di năng nhất: trấn yểm, chữa bệnh, luyện bùa… tuy nhiên không như ở châu Âu là khiển nước, phun lửa,… đơn giản vì ở nước ta, các thần các thánh đã đảm nhận việc đó, đó không phải thứ sức mạnh người phàm chạm tay vào được. Thử tưởng tượng với nhân vật Cao Biền, y cũng là một phù thuỷ, vậy sẽ thế nào nếu y có sức mạnh hô mưa gọi gió như Thuỷ Tinh, hoặc dời non lấp biển như Tản Viên Sơn thánh? Đó sẽ thực sự là thảm hoạ nếu những sức mạnh quá lớn rơi vào tay người không có đức.

Quay lại về thuật phù thuỷ nào. Loại đơn giản nhất trong thuật phù thuỷ là trấn yểm. Nhánh này thì cần có chí, cần chăm chỉ và đọc sách nhiều. Vì hầu như những thuật trấn yểm của mình đều lấy từ phong thuỷ Trung Quốc. Nếu như phong thuỷ học về các khai phá, dựa vào địa thế, thuỷ lưu, sơn mạch thì trấn yểm là dạng phản lại, phá huỷ long mạch, triệt thuỷ lưu, phá huỷ tụ khí. Thuật này ngoài việc yêu cầu một kiến thức ổn về phong thuỷ thì cần một kiến thức thật vững về ngũ hành, tương sinh tương khắc ví dụ như đồng đen kị linh khí, cháo nhuộm màu đỏ được đổ vào các huyệt với ý liền long mạch,… Và thứ quan trọng là có một thứ pháp khí đi theo người, phòng trừ khi đi trấn yểm bị linh khí nơi đây quật, có vài pháp khí cơ bản như kim bài, gươm báu, roi đuôi cá đuối, bùa hộ thân,…

Loại thứ hai của thuật là chữa bệnh, tuy nhiên khác với y thuật là lấy đức làm cốt, nhìn bệnh và chẩn bệnh nhờ tuệ nhãn, chữa bệnh bằng thảo dược và thiên nhiên thì cách chữa bệnh của phù thuỷ đơn giản là bòn rút sinh khí từ long mạch, bòn rút từ một người có sức khoẻ nhưng sắp tận mạng để chữa cho bản thân hoặc làm lợi ích. Đơn giản nhất là họ có thể rút tinh khí từ một long mạch cụ thể nào đó. Như nói ở phần bài về phong thuỷ, long mạch là nơi tụ họp của linh khí, ảnh hưởng lên số phận của những người ngụ cư trên đó, mang lại điềm lành, phú quý. Tất nhiên con người không thể hưởng trực tiếp cái linh khí của long mạch, mà họ chỉ có thể cảm nhận được bằng cách thấy thông tuệ hơn, cường tráng hơn,… tuy nhiên những bậc phù thuỷ cao tay, với 1 vài bùa phép và trận hình thì họ hoàn toàn có thể dẫn thằng luồng khí của long mạch vào trong sinh mệnh bản thân, tạo ra sức khoẻ cường tráng và tuổi thọ phi thường (đừng ai hỏi làm như nào, vì mình cũng không biết :>). Còn một thuật ở cấp thấp hơn là chuyển sức khoẻ, phúc trạch của người này qua người khác, dùng hình nhân để yểm, yêu cầu là cần tóc hoặc móng tay của người đó, nếu có quần áo thì càng tốt.

Cuối cùng, cao cấp và nguy hiểm nhất là thuật triệu quân.

Triệu quân, chiêu binh, khiển binh, đều là nó, thuật dựa trên sinh mạng đã chết, những vong hồn lạc khỏi luân hồi mà tạo nên đội quân của mình, những binh lính dưới quyền, mệnh lệnh đưa xuống là tuyệt đối, như quân lệnh. Để luyện âm binh, các thầy phù thuỷ đều phải ở dạng thượng thừa, vì để chiêu mộ được thì cần một pháp lực sâu và có sự hiểu biết nhất định về luân hồi. Thêm vào đó chính các thầy phù thuỷ đều phải luyện những bùa độc bên thân mình, vì nếu không một sơ suất xảy ra trong quá trình chiêu binh/ khiển binh có thể khiến cho chính bản thân thầy bùa vong mạng.

Các cách luyện âm binh chia thành 2 kiểu chính, một là kiểu chiêu quân, chiêu nạp dần rồi tinh luyện, những vong khoẻ được giữ lại, các vong yếu hơn được phù phép nhập vào với nhau hoặc được vong khoẻ hơn tiêu hao, dẫn đến việc tạo nên một đội ngũ âm binh tinh nhuệ. Hai là bằng một khế ước ma lực nào đó, có thể cùng với một yêu ma, quỷ quái ở vùng nào đó tương trợ nhau mà hại người, yêu ma sẽ tiêu hoá phần xác, để lại phần hồn cho thầy bùa, vì vong hồn có xác bị yêu ma tiêu hoá sẽ ít có khả năng kháng cự lại trận pháp của thầy phù thuỷ.

Trận pháp chiêu dụ – thu nạp âm binh:

Trận pháp chiêu dụ hoặc thu nạp thì đều phải có 1 án thờ nhỏ, vải đen, trên đó phải có đủ số nến cần thiết (tuỳ theo số lượng quân, thời điểm chiêu binh…) và có đủ thức ăn thức uống tương đương một bữa tiệc khai quân ở dương thế. Sau đó tuỳ theo tình hình mà các phù thuỷ, mỗi người có một bài tế chiêu quân khác nhau, sau khi chiêu quân, phù thuỷ sẽ chọn binh, vong khoẻ giữ lại, vong nào yếu có thể thả tự do, một số thì cho các vong khoẻ tiêu hao luôn. Chính vì thế mà xảy ra những trường hợp vong đả bại thầy phù thuỷ, nhập ngược vào (vì thế tác dụng của bùa phòng thân là vô cùng quan trọng). Trận thu nạp mang tính cưỡng ép, chỉ dùng nếu trong tay có sẵn quân mạnh hoặc tự tin vào pháp lực, trận dụ mang tinh mềm dẻo, khế ước, dùng khi gặp kẻ mạnh hơn và có khả năng tự chủ.

Mỗi khi khiển binh, thầy phù thuỷ đều phải khao quân, khi quân về cũng phải khao quân, không thì sớm muộn sẽ bị lật. Quân được yểm vào hạt đỗ, vì vốn chúng không có thân xác để ngụ.

Một phần chi tiết về các loại âm binh đã được ghi ở Series Trấn yểm cùng Biền Ca, nếu ai muốn tìm hiểu có thể tìm theo chuyên mục Thần thoại Việt Nam.

Sau bài phân loại trên, có thể kết luận thầy phù thuỷ theo nhánh chiêu quân là loại cao cấp nhất, phải thông thuộc địa hình, biết đoán thời khắc, lại thạo việc luyện bùa và điều quân thì mới có thể chiêu mộ được âm binh, không những thế, trong mọi loại hình huyền thuật thì thuật phù thuỷ yêu cầu khắt khe nhất và cần mạo hiểm nhất, nếu như thầy bùa chỉ mạo hiểm một chút, thầy đồng có người che chở thì thầy phù thuỷ phải làm mọi thứ, từ tự bảo vệ đến nâng cao pháp lực, chiêu mộ âm binh.

Bình luận về bài viết này

Blog tại WordPress.com.

Up ↑

Tạo trang giống vầy với WordPress.com
Tham gia